Tuổi thơ của thiên tài hội họa Vincent Van Gogh

Kỳ Văn
Đối với hàng xóm ở quê hương Hà Lan, Vincent Van Gogh là đứa trẻ kỳ lạ với quyết tâm sắt đá và lòng yêu thích sưu tập côn trùng.

Vincent Van Gogh là một trong những họa sĩ nổi tiếng nhất thế giới, được biết đến qua những bức tranh cuộn sóng về con người, cỏ cây và bầu trời đêm. Nhưng đối với hàng xóm ở quê hương Hà Lan, Vincent Van Gogh chỉ là một đứa trẻ kỳ lạ với quyết tâm sắt đá và lòng yêu thích sưu tập côn trùng.

Hàng ngày, hàng xóm thường thấy Vincent Van Gogh đi bộ xuống đồi. Cậu đi qua cổng vườn, ra cánh đồng sau nhà để tìm những chú bọ nước đã thu hút mình. Cậu mang theo một lọ thủy tinh và cái lưới đánh cá cũ - món dụng cụ hữu hiệu để vợt lũ động vật nhỏ trên bề mặt con lạch.

Vincent ngồi hàng giờ trên bờ suối, lặng im chờ đợi một con bọ đen nhánh xuất hiện. Mỗi con đều có nét độc đáo riêng. Một số con có chân khoằm và giãy giụa khi bạn gắp nó lên khỏi mặt nước. Những con khác có cặp râu dài đáng sợ.

Danh hoa van Gogh anh 1

Bức ảnh được cho là chụp Van Gogh năm 13 tuổi. Ảnh: Bảo tàng Van Gogh.

Vincent biết tên của mọi loài sâu bọ khác nhau. Khi bắt được một con, cậu thả nó vào trong lọ để cất giữ trên chặng đường dài về nhà. Ở đó, trong căn phòng trên gác mái của mình, Vincent đưa lũ bọ tới nơi an nghỉ cuối cùng. Cậu cẩn thận ghim những con bọ mình sưu tầm được vào những hộp mẫu vật nhỏ xíu.

Trên mỗi hộp cậu dán nhãn bằng tiếng Latinh, đề tên cư dân bé nhỏ vừa qua đời đang nằm bên trong. Đôi khi cậu khoe lũ bọ với các chị em gái của mình trước khi đóng chúng vào hộp, khiến các cô bé chết khiếp.

Nhưng Vincent không quan tâm tới ý nghĩ của bất kỳ ai về sở thích của mình. Cậu yêu thiên nhiên, yêu sưu tầm và thích ở một mình. Vào mùa hè, cậu hái từng ôm hoa dại trên đồng cỏ. Người ta nói rằng cậu nhớ nằm lòng những vị trí mà chỉ những loài hoa hiếm nhất mới mọc.

Những lúc khác, cậu ngồi hàng giờ ngắm nhìn lũ chim, nghiên cứu chuyển động của chúng. Cậu trở thành chuyên gia về di cư ở chim chóc. Khi lũ chim bay về phương nam trú đông, cậu lên đường đi tìm tổ chúng để lại nhằm góp thêm vào bộ sưu tập thiên nhiên của mình.

Mẹ Vincent cũng có chung tình yêu đối với thiên nhiên, nhưng bà lo lắng rằng cậu dành quá nhiều thời gian ở một mình ngoài đồng. Bà cố gắng thuyết phục cậu tìm lấy một sở thích, như vẽ chẳng hạn. Bà sắm cho Vincent sách dạy vẽ, bút chì, vở nháp và khuyến khích cậu khắc họa lại những cảnh vật mình nhìn thấy thành tranh vẽ.

Nhưng Vincent nhanh chóng chán việc sao chép, và một lần nữa cậu dấn bước vào đồng cỏ để vẽ phiên bản thiên nhiên trong tâm thức của riêng mình.

Vincent cũng không hài lòng với các bức vẽ hồi đó, và hiếm khi khoe với ai. Về sau ông coi chúng “chỉ là những phác thảo vớ vẩn”.